Con: Gọi Cha? Con đâu có gọi Cha. Con đang cầu nguyện. "Lạy Cha chúng con ở trên trời..."
Chúa: Đấy, con lại làm nữa đấy.
Con: Làm gì?
Chúa: Gọi Ta. Con nói: "Lạy Cha chúng con ở trên trời..." Cha đây. Có gì không con?
Con: Nhưng con không có ý đó. Chẳng qua là con đang đọc kinh Lạy Cha như mỗi ngày. Điều đó giúp con cảm thấy tốt, như hoàn thành một bổn phận.
Chúa: Được rồi. Tiếp tục đi.
Con: "Chúng con nguyện danh Cha cả sáng..."
Chúa: Chờ đã. Điều đó có nghĩa là gì?
Con: Điều gì?
Chúa: "Chúng con nguyện danh Cha cả sáng..."
Con: Nó có nghĩa là... là... Con không biết nó có nghĩa gì. Làm sao con có thể biết được? Câu đó chỉ là một phần của kinh Lạy Cha. Câu đó có nghĩa gì?
Chúa: Nó có nghĩa là vinh danh, thánh thiện, tuyệt vời.
Con: Nghe hợp lí đấy. Con chưa bao giờ nghĩ về ý nghĩa của từ "cả sáng." "Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời."
Chúa: Con nói thật đấy chứ?
Con: Tất nhiên rồi, sao lại không chứ?
Chúa: Vậy con đã thực hành câu đấy chưa?
Con: Thực hành? Con chẳng làm gì cả. Con chỉ nghĩ rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp nếu Chúa điều khiển mọi thứ dưới trần gian như Chúa làm trên trời.
Chúa: Vậy Ta đã điều khiển được con chưa?
Con: Ừm, con có đi lễ.
Chúa: Đó không phải điều Ta đòi hỏi nơi con. Còn tính nóng nảy của con thì sao? Con thật sự có vấn đề với nó. Và cách mà con tiêu xài tiền nữa, con dành hết tiền cho bản thân con. Và loại sách mà con đọc nữa.
Con: Xin đừng kể tội con nữa. Con chỉ tốt như những người ở nhà thờ thôi.
Chúa: Ồ, Ta tưởng là con đang cầu nguyện để ý Ta được thực hiện. Nếu ý Ta thể hiện, nó phải bắt đầu từ người đang cầu nguyện điều đó. Chẳng hạn như con.
Con: Được rồi, con có những tật xấu đó. Giờ đây Chúa nhắc về những điều đó, thì con cũng có thể kể ra những điều khác nữa.
Chúa: Ta cũng vậy.
Con: Con chưa từng nghĩ nhiều về nó cho đến bây giờ, nhưng con thật sự muốn chừa bỏ vài tính xấu, để con có thể cảm thấy thoải mãi hơn.
Chúa: Tốt thôi. Ta sẽ giúp con. Và con sẽ chiến thắng. Ta tự hào về con.
Con: Chúa, con cần phải đọc xong kinh. Giờ đọc kinh hôm này đã mất rất nhiều thời gian hơn so với những ngày khác. "Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày."
Chúa: Con cần phải cắt bớt bánh ra. Nếu không con sẽ bị béo phì đấy.
Con: Khoan đã! Thế này là sao đây, "Ngày phê phán con à?" Con đang làm bổn phận của một người Công giáo, tự nhiên Chúa can thiệp và nhắc lại tất cả tật xấu của con.
Chúa: Cầu nguyện là một điều nguy hiểm. Nó có thể làm cho con thay đổi. Đó là điều Ta đang muốn cho con biết. Con gọi Ta. Này Ta đây. Đã quá muộn để dừng rồi. Hãy tiếp tục, Ta thích câu kế tiếp của kinh Lạy Cha.
(Ngưng)
Tiếp đi.
Con: Con sợ.
Chúa: Sợ gì?
Con: Con biết Chúa sẽ nói gì?
Chúa: Cứ thử coi.
Con: "Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con."
Chúa: Con đã tha cho Ann chưa?
Con: Thấy chưa? Con biết ngay mà! Con biết là Chúa sẽ nhắc đến nó mà! Tại sao chứ? Cô ta nói dối về con, loan truyền chuyện gia đình con. Cô ta chẳng bao giờ trả số tiền mà cô ta nợ con. Con thề là con sẽ trả thù nó.
Chúa: Thế còn lời cầu nguyện của con thì sao?
Con: Con không có ý đó. Đó chỉ là một phần của kinh Lạy Cha.
Chúa: Ít ra là con thừa nhận điều đó. Nhưng giữ nhưng chuyện cay đắng đó trong người chẳng có gì thú vị cả, phải không?
Con: Phải. Nhưng con sẽ cảm thấy tốt hơn khi con trả đũa với cô ấy. Con đã có kế hoạch rồi. Cô ta sẽ ước đã chẳng bao giờ đến sống gẩn nhà con.
Chúa: Con sẽ chẳng cảm thấy tốt hơn tí nào đâu. Con sẽ cảm thấy tệ hơn. Trả thù không có gì là tốt đẹp cả. Trước khi trả thù con đã cảm thấy không vui rồi. Nhưng Ta có thể thay đổi điều đó.
Con: Như thế nào?
Chúa: Tha thứ cho Ann. Rồi Ta sẽ tha cho con. Và rồi sự hận thù và tội sẽ là chuyện của Ann, không phải của con. Trái tim con sẽ được bình yên.
Con: Ồ, Cha nói phải lắm, Cha luôn luôn đúng. Vả lại con muốn nghe lời Cha hơn là con muốn trả thù Ann. (Ngưng) (Thở dài). Được rồi, được rồi, con tha thứ cho cô ấy. Xin Chúa giúp cô ấy tìm được con đường đúng trong cuộc sống. Cô ấy đang bị ràng buộc trong tội lỗi và đau khổ. Bất cứ ai làm những điều mà cô ấy làm cho những người khác đều phải ra khỏi đó. Xin Chúa chỉ cho cô ấy con điều phải lẽ.
Chúa: Tuyệt vời! Con cảm thấy thế nào?
Con: Ừmm, không tệ. Con cảm thấy rất tuyệt! Con nghĩ rằng tối nay sẽ là lần đầu tiên con sẽ không phải đi ngủ trong trạng thái căng thẳng từ khi con hận cô ấy. Có thể là từ bây giờ trở đi con sẽ không cảm thấy mệt nữa vì con có thể ngủ đủ.
Chúa: Con chưa đọc xong kinh. Hãy đọc tiếp đi.
Con: Ồ, được thôi. "Xin chớ để chúng con sa trước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen."
Chúa: Tốt! Tốt! Ta sẽ làm điều đó. Nhưng đừng tự đi vào những cám dỗ.
Con: Chúa nói vậy là sao?
Chúa: Đừng bật TV lên khi con biết con còn phải giặt đồ và dọn dẹp nhà cửa. Và khi con tán ngẫu với bạn bè tại quán cafe, nếu con không thể đổi chủ đề về điều tốt đẹp, thì con nên nghĩ lại về giá trị của những tình bạn đó. Và đừng dùng Ta như một lối thoát.
Con: Con không hiểu câu cuối.
Chúa: Con phải hiểu chứ. Con đã làm thế rất nhiều lần. Khi con gặp chuyện không may, hay khi con gặp chuyện rắc rối, con lại đến với Ta và xin: "Xin Chúa giúp con ra thoát khỏi điều này, và lần sau con sẽ không bao giờ làm cái đó nữa." Con có nhớ những thỏa thuận con đã đặt ra không?
Con: Có, và con cảm thấy xấu hổ.
Chúa: Con đang nhớ đến thỏa thuận nào?
Con: Một buổi tối con và các con của con đang ở nhà một mình. Gió thổi cuồn cuộn và con sợ là mái nhà sẽ bị bay đi mất; và có cảnh báo là tối nay sẽ có lốc xoáy. Con đã cầu nguyện: "Xin Chúa cứu con, và con sẽ không bao giờ bỏ chầu nữa."
Chúa: Con đã làm như vậy chưa?
Con: Con xin lỗi. Con thật sự xin lỗi. Trước giờ con cứ tưởng là nếu con đọc kinh Lạy Cha mỗi ngày, thì con có thể làm bất cứ điều gì con thích.